Cho đến tận bây giờ cảm xúc của em vẫn còn như những ngày đầu đặt chân vào Yume, một thứ gì đó rất bồi hồi mỗi khi đặt chân vào cửa và gật đầu chào. Lúc mới vào trường, em gần như chẳng biết gì nhiều về nước Nhật, em gặp rất nhiều khó khăn vì chưa thích nghi được với ngôn ngữ cũng như môi trường học tập mới lạ. Em mệt mỏi vô cùng... Lúc ấy, em nghĩ rằng mình không biết gì, còn mọi người xung quanh cứ đọc, cứ viết trông rất dễ dàng. Em có một chút xấu hổ và cảm giác ganh tỵ đã diễn ra trong lòng em nhưng cũng nhờ thế mà em hiểu mình cần đầu tư nhiều thời gian hơn cho việc học. Từ đó, mỗi khi có thời gian rảnh là em cầm sách đọc, đọc mãi một bài cho đến khi cho trôi chảy, rành rọt mới thôi. Dần dần em dùng tất cả thời gian để học từ vựng, tuy em không giỏi nhưng em cảm thấy mình đã có tiến bộ hơn trước nhiều lắm.